"Tao rên thế này được chưa?" và cái kết cười chảy nước mắt khi “chuyện ấy” từ giả thành thật

"Thôi con lạy mụ, mụ rên to to cho con nhờ. Con đang còn cong đít đẩy giường cho nó cót két đây". Nhìn bộ dạng của nó em không nhịn nổi cười và rồi...

Từ nhỏ đến lớn em toàn chơi với con trai, khổ thế các mẹ ạ. Hồi nhỏ em chơi thân với thằng bạn cạnh nhà, nhưng lúc vào đại học đứa nam đứa bắc nên ít gặp nhau hơn. Vào năm nhất em quen 1 thằng ngồi cạnh mà kể cũng lạ, mới nói chuyện mấy lần 2 đứa đã dính nhau như sam rồi.

Lần nào nó đi đá bóng em cũng là đứa cỗ vũ nhiệt tình nhất, hồi đó nó còn dạy em đánh đế chế nữa thế mới oách chứ lị. Từ hồi thân nhau em còn dẫn nó đi tán gái mấy lần, lần gần đây nhất nó đòi tán con bé làm cùng tòa nhà. Tán được 1 tuần thì nó bảo:

- Đời này tao thề không bao giờ nhờ mày làm quân sự nữa.

- Ủa sao vậy, nó cho mày tạch rồi à?

- Chứ còn sao nữa, tại mày hết đấy, nó còn tát tao sưng cả má đây này.

- Hố hố, chắc mày thơm nó mạnh quá chứ gì?

- Đã xơ múi được gì đâu, nó đoán được ý đồ của tao thế là bốp rồi hét lên ‘cút’.

- Ha ha ha nhục quá, thôi lần sau tao nghĩ cách khác đảm bảo tán đâu được đấy.

- Thôi thôi con lạy má, mà mày cũng yêu đi chứ. 5 năm rồi còn gì sao tao chưa thấy mày có mảnh tình rách nào cả.

- Ôi giời đời đang đẹp sao phải yêu.

- Ờ con này thế mà được, vậy tao cũng sẽ không yêu để cho gái nó thèm. Mà cuộc đời tao có con bạn điên như mày cũng ấm cúm lắm rồi.

- Ấm cúm cái đầu mày ấy.

“Tao rên thế này được chưa?” và cái kết cười chảy nước mắt khi “chuyện ấy” từ giả thành thật

(Ảnh minh họa)

Nó nói em mới chột dạ, kể ra cũng phí em suốt ngày chỉ học và chơi với nó chẳng ngó ngàng gì đến thằng nào vèo 1 phát đã đi làm được 1 năm. Trong khi bạn bè suốt ngày thi nhau cưới rồi sinh con còn em vẫn đơn phương lẻ bóng.

Nhiều lúc em tự hỏi hay em yêu thằng điên đó nhỉ vì ngoài nó ra em chẳng thấy thằng nào ra hồn. Mà thực tế nó nhiệt tình, ga lăng đẹp trai nhưng hơi ngu ngu. Nghĩ ngợi lúc em lại gạt đi:

- Chắc không phải đâu.

Đang phân vân suy nghĩ thì nó gọi:

- Gì đấy, mày ngáo à 1 giờ sáng rồi còn gọi tao.

- Mày ơi cứu tao, ngày kia nội tao lên kiểm tra. Nội tao định dẫn theo cả con bé con nhà ông bà bạn nào đó mà tử nhỏ vẫn nói sau này tao lớn là có chỗ rồi ý.

- Thì sao, nội kiếm vợ cho không vui còn kêu cứu.

- Điên à, tao có thích con bé đó đâu. Mai mày đóng giả bạn gái tao nha, à mà không đóng vợ luôn.

- Chập à, mày bị ngáo à.

- Không tao nói thật đấy bố mẹ tao ủng hộ tao vụ này, mình phải làm sao để nội tao bỏ cuộc, nếu không đời tao tèo đấy. Tao mà về quê cưới vợ mày có chó nó chơi cùng nhé.

- Thôi được rồi.

Chẳng hiểu sao nó nói lấy vợ em cứ buồn buồn và việc đóng giả bạn gái hay vợ của nó gì đó lại khiến em vui vui. Em nghĩ mình điên mất rồi, cái cảm giác này là gì nhỉ?

Hôm sau em và nó tập duyệt xưng hô anh em, quan tâm nhau các thứ. Nó còn bảo em đưa ít đồ đến nhà nó để cho bà nó tin. Phải nói thêm nó nhà giàu có hẳn 1 căn hộ chung cư bố mẹ nuôi cho. Bao lần nó kêu em qua ở cùng mà em không đồng ý. Rồi nội nó cũng lên thật:

- Con chào nội.

- Ơ cô là ai?

- Là người yêu của con đó nội, nói đúng hơn là vợ tương lai.

- Mày nói thật đấy à, thế cái Linh để cho ai.

- Thì kệ cô ấy, cháu nói cháu có người yêu và sắp cưới là thật mà. Bọn cháu còn sống chung nữa.

- Hả cái gì cơ, sống chung ư?

- Cháu nói với nội nhiều rồi thời nay người ta thoáng lắm. Trên này họ toàn sống thế, cháu sẽ sản xuất chắt cho nội bế, nội xem vợ cháu dễ thương thế này cơ mà.

“Tao rên thế này được chưa?” và cái kết cười chảy nước mắt khi “chuyện ấy” từ giả thành thật

(Ảnh minh họa)

Em khi đó cười gượng dù điên lắm vì nó còn bảo gì mà sản xuất chắt nay nọ chứ. Nội nó ngồi tra khảo em cả đêm, ơn giờ em biết nấu ăn làm việc nhà cũng giỏi nên nội nó mới cho qua, nhưng có vẻ nội không tin thằng cháu này lắm:

- Nếu mày sản xuất chắt cho bà thì bà bỏ qua chuyện này, thằng cháu hỗn lão về tao biết ăn nói với bố mẹ nhà cái Linh thế nào đây?

- Được rồi, nội yên tâm cháu sẽ sinh cho nội 1 đứa chắt thật bụ bẫm như cục giò luôn.

- Này thằng điên kia mày bị chập mạch ở đâu rồi à?

- Im mồm nội tao nghe thấy bây giờ.

- Thôi tao về đây không đóng kịch gì nữa hết.

- Tao lạy mày tao van mày.

- Thôi nội ơi muộn rồi nội đi ngủ đi, bọn con cũng đi ngủ đây ạ.

Em dẫm chân nó:

- Cái này đâu có trong kế hoạch.

- Lỡ đâm lao thì phải theo lao thôi, vào phòng cởi áo chờ tao hehe.

- Tao suýt phát chết giờ.

- Tao đùa đấy vào trước đi.

Em vào phòng nằm bấm điện thoại, 1 lúc sau nó nhảy lên giường:

- Thành công 1 nửa rồi giờ cố nốt nửa còn lại là ok.

- Nửa còn lại là gì?

- Tao biết thừa nội tao tỉnh lắm, vẫn chưa chịu tin đâu, giờ mình đóng giả đang làm chuyện ấy ấy cho nội tin là xong.

- Hả.

- Mày rên đi.

- Rên thế nào.

- Hứ hứ, a a các kiểu con đà điểu, mày xem phim đen bao giờ chưa.

Bốp

- Á đau, chưa hả.

- Thôi cứ tưởng tượng mày đang phê ấy, rên đi nội tao đến rồi kìa. Tao rất tỉnh để bóng điện ngoại nội đến phát in bóng lù lù biết ngay.

- Rên đi.

- Á nhẹ thôi anh.

- Rên thế này được chưa?

- Rên to hơn tý nữa, phê hơn tý nữa.

- Lát xong xuôi mày chết chắc với tao.

Nó chắp tay lại lại em:

- Con xin mụ nội, mụ rên nữa đi chon con nhờ. Con còn đang cong đít đẩy giường đây.

Nghe tiếng giường kêu bà nội tủm tỉm:

- Bọn trẻ bây giờ thế mà manh động chẳng bù cho thời của mình.

Thấy nội về rồi nó bật lên giường thở không ra hơi:

- Mà này mày năm nay 26 mùa xuân mà tay còn chưa nắm, môi còn chưa hơn chuyên abc lại càng chưa, xem ra đời nó nhạt nhẽo nhỉ.

- Mày làm như mình sành lắm ấy.

- Ít ra tao cũng hơn mày, hay hôm nay tao với mày thử đi.

- Thử gì, sao mày mắt chớp chớp miệng đớp đớp thế hả? Ý… ý gì đấy.

- Đùa nhìn mày quyến rũ đấy, hay tao với mày yêu nhau đi đằng nào nội tao cũng nghĩ mày là cháu dâu rồi. Hơn nữa tao với mày cũng làm gì có người yêu, thử liều lần đi con điên.

- Cút ngay.

- Tao mặc kệ nãy lỡ uống chén rượu rồi, thôi cho tao hôn cái.

Nói rồi nó và em giằng co, nó hôn em thật đúng là đồ mất dạy. Chụt… chụt… ôi làm trò này thích quá thế là 2 đứa lăn lộn trên giường hôn nhau. Vì quá thân quen nên mọi thứ đến với 1 cách nhẹ nhàng, đêm đó em và nó chính thức làm người lớn.

- Tao tưởng chỉ đóng kịch thôi mà.

- Chén nhau rồi còn đâu, thôi để hôm nào tao đưa mày về quê ra mắt rồi mình cưới nhau. Tao với mày sống chung có mà vui đáo để nhỉ?

- Lâu lâu mình ra quán nét làm ván điện tử nhé.

 – Được thôi.

Vậy đấy thế là em với nó chuyển từ giai đoạn tình bạn sang vợ chồng luôn. Mà thằng đó khốn nạn thật mới thử có lần mà em đã dính bầu, giờ thì em đang nghén sắp chết rồi còn nó thì ngày nào cũng lảm nhảm: ’Sau này con tao đẻ ra đánh điện tử giỏi phát biết”. Vậy đấy nó không nghĩ được gì sáng sủa chỉ nghĩ được thế thôi các mẹ ạ, liệu có ai yêuđương lấy chồng bi hài như em không?

Theo Thể Thao Xã Hội