Viết cho con, khi không có mẹ kề bên

Con sẽ bước đi, với bao điều lạ lẫm quanh mình. Con sẽ phải mạnh mẽ, cứng cỏi thật nhiều để không vấp ngã. Mẹ lo lắm, không biết con mình có đủ mạnh khi không có mẹ kề bên?

Ngày con chuẩn bị nhập học, mẹ nghe lòng nao nao khó tả. Thời gian trôi quá nhanh, mới đó mà đã mười tám năm. Mười tám năm, đủ cho một cô bé con trở thành thiếu nữ. Mười tám năm mẹ nắm chặt tay con, yêu thương, chăm chút, chở che, nay đã đến lúc phải buông ra, cho con được làm người lớn...

Trong lòng mẹ, bao cảm xúc đan xen. Mẹ vui, tự hào và hạnh phúc vì con gái mình vừa làm được điều mơ ước đầu tiên. Nhưng mẹ cũng lo lắng rất nhiều vì con sắp phải xa vòng tay cha mẹ. Cuộc đời rộng lớn, có bao điều thú vị cho con được tìm tòi, học hỏi, khám phá, nhưng cũng đầy những bất trắc, nguy hiểm chực chờ.

Viết cho con, khi không có mẹ kề bên
Ảnh mang tính minh họa. Internet

Con sẽ bước đi, với bao điều lạ lẫm quanh mình. Con sẽ phải mạnh mẽ, cứng cỏi thật nhiều để không vấp ngã. Mẹ lo lắm, không biết con mình có đủ mạnh khi không có mẹ kề bên?

Chỉ còn hai ngày nữa, mẹ sẽ tiễn con lên đường nhập học. Mẹ sẽ chẳng được gọi con mỗi sáng thức dậy, giục con mau ăn sáng cho kịp đến trường. Sẽ chẳng thường xuyên đợi cơm con mỗi trưa, mỗi tối khi con mải lo học, về trễ. Mẹ sẽ nhớ con nhiều lắm con gái ơi.

Có lẽ nhanh lắm cũng cả tuần, rồi sẽ vài tuần mẹ mới được đón con. Lúc đó, mẹ sẽ làm những món ngon con thích. Mẹ sẽ ngắm nhìn để thấy con gái mình đã lớn thêm mỗi khi về thăm nhà. Để thấy rằng con có thể tự đi trên đôi chân của mình, ngày càng vững bước... Con có hiểu những gì mẹ mong muốn cho con, khi không có mẹ kề bên?

Đưa con lên trường nhập học, mẹ sẽ để con lại với bạn bè mới quen. Con hãy cười lên, hãy hòa nhập vào “gia đình” mới của mình. Hãy mở lòng thân thiện để đón nhận yêu thương. Mẹ mong con không chỉ học những điều hay trong sách vở. Con hãy nhìn, hãy lắng nghe và thu lượm cho mình những điều khi ở nhà chưa kịp biết. Đó sẽ là vốn sống của riêng mình không phải tự nhiên có được, cũng chẳng ai cho...

Đưa con lên trường, rồi mẹ phải về với bộn bề cuộc sống. Nỗi nhớ con cùng bao điều muốn dặn dò biết nói sao cho hết! Chỉ mong con hãy lớn lên trong mỗi việc làm dù nhỏ nhất, để mẹ được yên lòng khi con không có mẹ kề bên. Con hãy hiểu, trong nỗi nhớ con còn có cả ước mơ và niềm tin phía trước. Mẹ con mình cùng cố gắng nghe con!

Theo Phan Vy (Phunuonline)