Quà ‘độc’ và bài học ‘dạy’ vợ ngày 20/10

Đấy, lại sắp 20/10 rồi. Lại nhớ. Nhất định phải kể cho chị em. 3 năm về trước lão chồng tặng quà “độc” và “dạy” cho tôi bài học nhưng lại khiến tôi phục sát đất như thế nào

3 năm trước là năm đầu tiên tôi và lão ở trên cương vị mới là vợ chồng chứ không còn là bạn nam và bạn nữ yêu nhau nữa.

Gần đến 20/10 tôi phấn khởi lắm, bởi lẽ thời còn yêu nhau, mỗi lần đến 20/10 là lão chồng tôi lại tỉnh bơ như ruồi. Tôi đòi quà, lão còn ra vẻ: “ 20/10 là ngày phụ nữ” cậu đã là phụ nữ chưa mà đòi quà”.

Tôi ức lắm. Thề có ngày tôi phục thù xem lão còn lý do lý trấu gì nữa. Cuối cùng ngày đó cũng sắp đên. Tôi hỉ hả vô cùng.

Từ đầu tháng tôi đã đánh tiếng: “sắp đến 20/10 rồi nhé cậu” nhưng lão vẫn nhơn nhơn.

Càng gần đến ngày chị em càng râm ran, mấy đứa bạn thời đại học của tôi đã bắt đầu up ảnh khoe “quà sớm”, mấy chị em đồng nghiệp thì lên kế hoạch tụ tập, tiện thể để khoe chồng tâm lý, lãng mạn. Tôi cũng sốt sắng vô cùng. Lão chồng tôi cũng không phải dạng vô tâm hay khô khan, lão chỉ là hợp tình hợp lí nên tôi cũng mong đợi và háo hứng.

18,19 rồi 20, nguyên nửa ngày trời tôi chả thấy lão chả ý kiến gì, hôm đó lão vẫn bận đi làm. Tôi sốt ruột đợi lão về xem sao. Trời tối, nghe thấy tiếng xe lão từ đầu ngõ, tôi làm bổ ngó lơ. Vừa đến cửa đã thấy lão huýt sáo, tay tung tẩy cái túi nilon đựng 2 hộp xốp. Lão vừa vào, tôi nhào đến xem cái túi:

“Hic, cơm rang dưa bò, thế mà gọi là quà 20/10 á”

Lão hớn hở: “Đâu, cô Lý đầu cổng cơ quan bảo chống ế giúp cô chứ quà cáp gì, về tớ với cậu ăn, đỡ phải nấu cơm”

Qua ‘doc’ va bai hoc ‘day’ vo ngay 20/10

18,19 rồi 20, nguyên nửa ngày trời tôi chả thấy lão chả ý kiến gì, hôm đó lão vẫn bận đi làm. Tôi sốt ruột đợi lão về xem sao (ảnh minh họa)

Tôi điên tiết, vùng vằng bỏ ra ngoài hiên ngồi, khó chịu thấy rõ.

Ngồi gần 20 phút, tôi tức lắm, muỗi thì đốt cho sưng cả chân, lão thì chả có ý kiến gì. Tôi toan vô gây sự với lão thì tay lão đặt trên vai:

-“Cậu giận tớ đấy à”

Tôi chả thèm nói.

-Cậu giận vì tớ không mua quà cho cậu à?

 Tôi vẫn im thin thít

-Giờ cậu là phụ nữ rồi mà lị.

Lão nháy nháy mắt. Tôi cú lắm, không chịu được tôi làm cho lão một tràng.

-Lúc nào cũng lí do này nọ, cậu xem mọi người thì quà cáp các kiểu, được chồng mua hoa, trang sức, điện thoại, đi ăn các kiểu. Tớ có đòi gì đâu, một chút quan tâm, tâm lí hay cái quà nhỏ như cái kẹo cũng không có, cậu lại còn nói kiểu thiếu tôn trọng, hay lắm hay sao mà cười.

Tự nhiên tôi khóc hu hu. Lão ôm lấy tôi, vỗ vỗ

-Như trẻ con í, cậu thử trả lời xem, tớ đối với cậu, trừ ngày 20/10 thế nào, có tốt không, có chiều không, có tâm lí không?

-Ờ thì, có, thì sao?

-Là cậu nói nhé, thế giờ cho cậu chọn. Tớ sẽ tốt với cậu mỗi ngày 20/10 còn mấy ngày còn lại tớ tha hồ làm gì tớ muốn kệ cậu nha. Tớ nói cậu nghe, nếu cậu thích mình mở tủ lấy tiền mua điện thoại mới cho cậu, tháng sau vợ chồng mình ăn mì. Nếu thích tớ mua trang sức cho cậu, khổ nỗi có mỗi cái nhẫn cưới cậu còn chả đeo vì khó chịu, tớ còn lạ gì. Nếu thích tớ mua hoa cho cậu ngay, nhưng cậu suốt ngày chả bảo bỏ hoa trong phòng khó thở còn gì. Nhưng hồi sinh viên cậu chả thích nhất cơm rang dưa bò còn gì. Vô ăn, tớ mở phim hàn xẻng cho coi

-Đồ lẻo mép!

Tôi nguýt lão một cái rồi giả bộ phi vô nhà trước nhưng tủm tỉm cười. Thôi thì tôi đành an phận với lão, coi như ngày nào cũng được lão tốt như 20/10 còn hơn chỉ đến hôm đó lão mới tốt!?

Tú Anh

Theo PhuNuNews