Bạn gái nhậu say rồi ăn mặc thế này, tôi tranh thủ "tòm tem" và cái kết khóc không ra tiếng

Mặt tôi đỏ bừng lên khi bao nhiều phần đẹp đẽ trên người em cứ thế lồ lộ, đập thẳng vào hai con mắt 10/10 của tôi. Máu trong người như có lửa đun sôi, tim loạn nhịp.

Nhìn bạn gái của tôi, 10 người thì cả 10 đều phải khen. Em không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp mà còn nóng bỏng, quyến rũ vô cùng, cũng rất biết cách đối nhân xử thế, thông minh, lanh lợi.

Yêu được người con gái như em, số tôi đúng là may mắn lắm. Tôi còn trộm nghĩ, nhỡ như một ngày mất em thì không biết tôi sẽ sống như thế nào.

Vì thế, tôi giữ em chặt lắm, lúc nào em cũng phải trong tầm kiểm soát của tôi thì tôi mới yên tâm.

Thấy tôi vất vả giữ em như thế, mấy thằng bạn thân của tôi hiến cho cái kế gọi là khiến em phải thuộc về mình mãi mãi. Nghe xong, tôi thấy làm việc đó còn khó hơn bắc thang lên trời.

Thực lòng thì chuyện đó khi yêu với nhiều cặp đôi diễn ra là quá bình thường, nhưng với chúng tôi thì chưa bao giờ từng có.

Yêu nhau đã được 2 năm rồi nhưng chúng tôi chưa bao giờ đi quá một nụ hôn ngắn. Tình yêu của chúng tôi những lúc mặn nồng nhất cũng chỉ đẩy lên cao độ bằng những cái ôm chặt, những cái nắm tay thề bên nhau trọn đời. Em nói:

- Em không muốn chúng ta vượt quá giới hạn. Cái gì quá nó cũng đều không tốt. Đây vừa là cách để chúng ta tôn trọng nhau và cũng là điều kiện giúp cho tình yêu của chúng mình đi được đến đích.

Bạn gái nhậu say rồi ăn mặc thế này, tôi tranh thủ “tòm tem” và cái kết khóc không ra tiếng

Em không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp mà còn nóng bỏng, quyến rũ vô cùng. (Ảnh minh họa)

Em đã nói như vậy, bản thân một thằng đàn ông được ăn học tử tế như tôi còn lòng dạ nào nữa mà làm quá. Rất nhiều lần đi chơi xa cùng nhau rồi nhưng lúc nào chúng tôi cũng phải thuê hai phòng riêng biệt.

Lũ bạn tôi biết chuyện, còn mắng tôi là thằng ngu, lúc thì lại nói có khi tôi bị gay. Tôi thì chẳng quan tâm, tôi chỉ cần biết mình luôn làm em vui, làm em cười hạnh phúc. Nhưng…

Thấy em cười vui vẻ, tiếp chuyện với những gã trai khác, tôi lại thấy lo sợ. Không sợ làm sao được cơ chứ. Ừ thì tôi giỏi đấy nhưng có nhiều kẻ còn tài giỏi, còn đẹp trai hơn tôi nhiều.

Tự nhiên nhìn họ, tôi lại thấy mất niềm tin vào bản thân mình hay chính xác hơn là sợ mất em. Lo lắng tích tụ lâu dần, sợ hãi trong suy nghĩ biến thành hành động nên mới xảy ra câu chuyện bi hài ngày hôm ấy…

Em chuyển sang phòng mới, mời mọi người đến ăn liên hoan. Thú thực, lâu lắm rồi tôi mới thấy em ăn mặc mát mẻ như thế, chắc do dọn phòng bừa bộn và nóng bức. Mấy cô bạn em tôi đã gặp lâu rồi mà hôm nay mới được lĩnh ngộ tài năng.

Họ uống bia chao ôi sao mà khiếp thế. Nhìn mà ngưỡng mộ và thấy chí khí đàn ông trong mình sụt giảm. Khi tôi chỉ cần nửa cốc bia thôi là bị hạ gục rồi. Và tôi trở thành kẻ châm tửu cho bạn bè em.

Cuộc vui rồi cũng tàn, mọi người lần lượt cáo lui ra về hết. Chỉ còn em và tôi. Em lúc này đã lâng lâng, đứng dậy còn không nổi. Tôi đỡ em vào giường để ra ngoài dọn dẹp giúp em. Nhưng…

Mặt tôi đỏ bừng lên khi bao nhiều phần đẹp đẽ trên người em cứ thế lồ lộ, đập thẳng vào hai con mắt 10/10 của tôi. Máu trong người như có lửa đun sôi, tim loạn nhịp.

Tôi trộm nghĩ, đây chẳng phải là cơ hội tốt nhất để tôi có được em hay sao. Chuyện đã rồi, em mà trách móc thì tôi sẽ đổ nó cho rượu. Một kế hoạch hoàn hảo, thành công, tôi sẽ không còn lo sợ bị mất em nữa. Ai mà ngờ đâu…

Bạn gái nhậu say rồi ăn mặc thế này, tôi tranh thủ “tòm tem” và cái kết khóc không ra tiếng

Tôi còn tưởng mình phải gọi cấp cứu nữa cơ ấy (Ảnh minh họa)

Tôi vừa mon men cởi áo em ra thì…

Chân em bất ngờ tung lên, đá trúng vào nơi hiểm yếu nhất của tôi. Trời đất quay cuồng rồi đổ sập xuống trước mắt tôi. Tôi ngã gục luôn, lăn lộn trên sàn nhà, đau mà không thể khóc thành tiếng, kêu thành lời.

Tôi còn tưởng mình phải gọi cấp cứu nữa cơ ấy. Tôi cứ lăn lộn như thế phải đến cả tiếng mới lóp ngóp bò dậy được.

Thấy em nằm co ro vì lạnh, tôi chỉ dám kéo chăn cho em mà vẫn phải thủ thế giữ mình vì sợ em lại tung cho mình một vố nữa thì đời tôi coi như đi tong.

Nhìn em ngủ ngon lành, tự nhiên tôi thấy mình có lỗi và thật ngu ngốc. Tại sao tôi lại không có niềm tin vào bản thân mình như thế chứ.

Em đã chọn tôi, tức là em tin tưởng tôi, thế mà suýt nữa vì nông nổi, tôi dại dột dỡ bỏ niềm tin ấy. May mà em kịp thời thức tỉnh tôi.

Tôi đóng cửa phòng ra ngoài dọn dẹp nhanh còn về nhà. Sáng hôm sau, tôi cười ra nước mắt khi em đột ngột nói muốn lấy tôi.

Tôi không dám tin đó là sự thật. Mọi sự đến cứ như giấc mơ vậy. Em ôm chặt lấy tôi, nói lời cảm ơn vì sự chân thành, bản lĩnh của tôi.

Tôi ngơ ngác một lúc rồi mới hiểu ra tất cả. Cú đá đó của em đã cứu em, cứu tôi, cứu tình yêu êm đẹp mà suýt nữa tôi hủy hoại mất nó. Có được người con gái như em bên đời, tôi không còn gì phải nuối tiếc nữa rồi.

Theo motthegioi