Những câu chuyện khó tin về hiện tượng 'đầu thai'

Thực tế, có sự "đầu thai" trở lại hay không, điều này khoa học vẫn chưa thể kiểm chứng và trả lời chính xác. Tuy nhiên, những câu chuyện về "tái sinh" vẫn tồn tại bất chấp chúng ta có tin hay không.

Một cháu bé nằng nặc nhận mình là đứa trẻ đã chết cách đây hơn mười năm và đòi về ở với bố mẹ kiếp trước. Sau khi đưa ra nhiều “bằng chứng” chứng tỏ mình là cháu bé xấu số năm xưa, cậu được nhận về nuôi như một sự sống lại của linh hồn đã chết.

Buổi chiều tang thương bên dòng sông Bưởi.

Anh Tân và chị Thuận (thị trấn Vụ Bản, Lạc Sơn, Hòa Bình) đến với nhau xây dựng gia đinh vào năm 1987. Thế nhưng mãi 6 năm sau, anh chị mới sinh được môt mụn con trai đặt tên là Nguyễn Phú Quyết Tiến. Đó cũng là đứa con trai duy nhất của gia đình anh, quý hơn vàng, bởi sau lần sinh nở ấy, vì lý do sức khỏe nên chị Thuận đã không còn khả năng làm mẹ nữa.

Quyết Tiến lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của anh Tân chị Thuận, càng lớn càng bụ bẫm, tinh nghịch. Tuy nhiên hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, năm 1997, một tai họa bất ngờ giáng xuống gia đình bé nhỏ.

Hôm đó là một buổi chiều đầu tháng giêng. Ăn cơm xong, Quyết Tiến xin chạy ra ngoài chơi với lũ trẻ hàng xóm, riêng anh chị thì dọn dẹp và nghỉ ngơi. Khoảng 1 giờ đồng hồ sau, đang nằm đọc báo trong nhà, tự dưng anh Tân bỗng thấy đau quặn trong bụng, ruột gan nóng như lửa đốt. Cám giác bất an, anh Tân bật dậy bảo chị Thuận đi tìm con.

'Những câu chuyện khó tin về hiện tượng 'đầu thai'
Dòng dông Bưởi nơi chỗ Quyết Tiến lâm nạn năm xưa

Chạy ra sông, anh Tân điếng người khi nhìn thấy đôi dép của con để trên bờ. Lúc ấy dòng sông xanh ngắt nhìn thấu tận đáy mà không phát hiện ra điều gì bất thường.

Có linh cảm xấu, anh Tân cứ thẫn thờ đi dọc bờ sông hướng về phía Bản Cọi. Lúc mệt mỏi ngồi xuống , thì bất ngờ, anh Tân kinh hoàng khi bỗng dưng nhìn thấy cháu Quyết Tiến nổi lên ngay trước mặt cách đó mấy mét. Anh gào thét người nhà lạc cả giọng, lao vội ra giòng nước xiết bế con lên bờ, nhưng tất cả đều đã quá muộn. Biết con đã chết, quá đau lòng và kiệt sức, anh ngất xỉu ngay bên bờ sông.

Anh em bạn bè, hàng xóm thay nhau sang nhà chơi, động viên 2 vợ chồng ăn uống, tiếp tục sống, cũng như đề phòng trường hợp anh chị quá đau lòng mà quẫn trí làm liều.

Cụ bà hàng xóm của gia đình, vồn là một bà đỡ mát tay có tiếng ở thị trấn Vụ Bản, trong một lần sang chơi nhà đã bất ngờ vỗ vai anh Tân và khẳng định chắc như đinh đóng cột : “Con đừng buồn bã làm gì cả, cháu Quyết Tiến là người lanh lợi, sống khôn thác thiêng, nhất định nó sẽ sớm tìm về với con thôi”.

Lúc ấy, vẫn chưa nguôi  nỗi đau mất con, lại chưa bao giờ tin có chuyện “đầu thai” như kiếp luân hồi của nhà Phật, anh Tân chỉ coi lời của bà như lời an ủi của những người hàng xóm tốt bụng khác.

Một năm sau, đúng vào ngày giỗ của cháu, anh Tân chị Thuận mời một thầy mo có tiếng ở Mai Châu về làm lễ cầu siêu cho Quyết Tiến, và tiện thể cũng để xem cho vận hạn của 2 vợ chồng. Thì ngay tại buổi lễ, ông thầy mo lại khẳng định thêm một lần nữa, linh hồn người con trai của anh chị rất linh thiêng, sớm muộn sẽ lại tìm đường quay trở về với bố mẹ của nó, nhưng sẽ dưới một hình hài khác, vấn đề chỉ là thời gian.

Dù vẫn bán tín bán nghi, nhưng thông tin trên cũng khiến cho anh Tân chị Thuận khấp khởi hy vọng và chờ đợi.

'Những câu chuyện khó tin về hiện tượng 'đầu thai'
Chị Dự mẹ cháu Bùi Lạc Bình bên bức ảnh con trai mình chụp lúc mới sinh

Cuộc gặp gỡ kỳ lạ sau 10 năm 

Xóm Cọi, xã Yên Phú, huyện Lạc Sơn, Hòa Bình vốn từ lâu nằm yên bình bên bờ sông Bưởi, ở đó có một đôi vợ chồng người Mường cưới nhau đã lâu và cũng đang lâm vào cảnh hiến muộn, người chồng tên là Bùi Văn Hoan, vợ là Định Thị Dự.

Hàng ngày 2 vợ chồng đều lên nương phát rẫy, tối về lại chịu cảnh đìu hiu khi trong nhà chỉ có 2 người lớn với nhau. Đến đầu năm 2002, anh Hoan cùng những người thân trong nhà vỡ òa trong niềm vui khôn tả khi biết tin chị Dự đã mang thai. Cuối năm đó, chị sinh ra một cháu trai bụ bẫm ,kháu khỉnh. Gia đình tổ chức ăn uống linh đình mấy ngày liền, làm lễ đặt tên cho con là Bùi Lạc Bình.

Cả gia đình hết mực chăm chút và coi Bình như là một báu vật. Tuy nhiên, đến lúc biết nói, Bùi Lạc Bình đã mang lại cú sốc đầu tiên cho mọi người trong gia đình khi nói với bố mẹ ông bà mình là người Kinh, và bố mẹ của mình là người khác cũng ở trong tỉnh Hòa Bình, chứ không phải anh Hoan chị Dự.

Lúc đó, vì nghĩ con còn bé và chưa hiểu biết gì, phát biểu linh tinh, anh Hoan chị Dự bỏ qua và sau cũng không nhắc lại câu chuyện đó nữa.

Thế nhưng, càng lớn Bình càng tinh nghịch, ham chơi và có nhiều biểu hiện lạ lùng. Trong một lần ngã bẩn hết cả bộ quần áo mới mua, Bình bị mẹ đánh liền một lúc mấy roi vào mông.

Thấy con cứ đứng yên chịu trận và rơm rớm nước mắt, chị Dự dừng tay thì thấy con mình quay lại bảo: “Con đã chết một lần rồi, mẹ đừng đánh con đau lắm, con lại chết thêm lần nữa đấy”. Chóang váng, chị đưa con vào tắm rửa, thay quần áo và buổi tối tức khắc kể lại câu chuyện kỳ lạ đó với  chồng.

Một lần khác Bùi Lạc Bình lại lon ton chạy về nhà, trên người dính đầy bùn đất. Bị mẹ mắng vài câu thì cậu ta quay lại cự cãi : “Quần áo bẩn thì mẹ đưa con về nhà con để con lấy”, rồi khăng khăng kêu là nhà ở Vụ Bản chứ không phải ngôi nhà hiện tại ở Xóm Cọi. Vừa bực vừa tò mò, chị Dự lấy ngay xe đạp chở con ra thị trấn.

Ra đến chợ, Bình bảo mẹ chở đến cuối sân vận động và rẽ vào phố Hữu Nghị. Chị Dự thấy sốc nặng vì con trai mình trước đến giờ vốn chưa từng được đi chơi đâu mà lại đường xá nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng vẫn làm theo ý con. Đến ngôi nhà số 25 của vợ chồng Tân Thuận, thắng bé tức khắc nhảy xuống xe và nói với mẹ: “nhà con đây”, rồi đập cửa ầm ỹ. Tuy nhiên lúc ấy không có một ai ở nhà, chị Dự lại chở Bình về.

 Xóm Cọi cách xa thị trấn Vụ Bản đến 10 cây số, nên câu chuyện những biểu hiện kỳ lạ của cậu bé có tên Bùi Lạc Bình lúc ấy vẫn chưa đến tai anh Tân chị Thuận. Sự việc chỉ được nóng lên khi Bình đủ tuổi và được bố mẹ cho đi học lớp 1 tại điểm trường xã. Cô giáo Đông vốn là chủ nhiệm, những ngày đầu tiên, cô đã để ý ngay đến một đứa bé có vẻ mặt cực kỳ thông minh lanh lợi nhưng cứ chui xuống ngồi một góc khuất cuối lớp.

Trong giờ học, thỉnh thoảng cu cậu lại lăn ra ngủ, mặc kệ cho đám bạn cứ ê a đọc bài. Suốt mấy lần như thế, cô Đông tò mò bắt chuyện thì Bình bảo rằng cậu không muốn học ở  trường Xóm Cọi mà muốn được về ngôi trường trước mình đã học, khăng khăng khẳng định đó là trưởng tiểu học Hoa Hồng. Bình còn miêu tả cặn kẽ cho cô biết thêm ngôi nhà của mình ở ngoài thị trấn.

Vốn đã biết rõ câu chuyện mất con của anh Tân chị Thuận 10 năm trước, lại được nghe anh Hoan chị Dự kể nhiều về những trường hợp kỳ lạ của đứa con trai Bùi Lạc  Bình.

Nghe đứa bé kể đến đó cô Đông biết ngay là Bình đang nói về ngôi nhà của anh Tân . Tự dưng thấy lạnh hết cả sống lưng, một ý nghĩ mơ hồ thoáng qua trong đầu, ngay tức khắc cô kể lại với ban giám hiệu. Sự việc nhanh chóng lan truyền ra ngoài với một tốc độ chóng mặt, nhiều cụ già trong Xóm Cọi vốn tin vào những câu chuyện tâm linh, sau khi xâu chuỗi lại các sự việc đã khẳng định Bùi Lạc Bình chính là Nguyễn Phú Quyết Tiến năm xưa đầu thai về , một người quen nhanh chóng kể lại với chị Thuận : “cô vào trong xóm Cọi xem sao, chứ nghe nói thằng Tiến lộn về và đang học ở trong đó”.

 Đã 10 năm kể từ sau khi sự việc đau buồn xảy ra, vợ chồng anh Tân chị Thuận ở thị trấn Vụ Bản vẫn chưa lúc nào nguôi ngoai nỗi nhớ con. Lúc nghe vợ kể lại câu chuyện Tiến lộn về trong xóm Cọi, anh Tân cũng bán tín bán nghi và phân vân liệu lời thầy bói năm xưa có chăng lại là sự thật. Anh đã quyết định phải một lần đi tìm hiểu xem sao.

Tìm đến nhà vợ chồng Hoan Dự, lần đầu tiên nhìn thấy Bùi Lạc Bình, anh Tân như có một luồng điên chạy dọc trong người mình, cứ run lên bần bật khi cảm thấy đứa bé dù mới gặp lần đầu mà cứ như thân thuộc một cách kỳ lạ. Riêng Bình khi nhìn thấy anh Tân chị Dự , cậu không hề lạ lẫm, ngay tức khắc gọi bố mẹ và xưng con, quấn quít không rời.

Theo Lê Thúy (Phununews)